Liên hệ: huephap78@gmail.com

Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2011

Được gặp đức Đạt Lai Lạt Ma

Ngày 16 tháng 11 vừa qua là một ngày đặc biệt, bởi đức Đạt Lai Lạt Ma viếng thăm bang Jammu and Kashmir, nơi blog tui đang ở và học tập. Cách đây ba năm có lên Dhamsala, nơi Ngài ở, hòng được diện kiến Ngài một lần trong đời, nhưng 3 ngày ở trên đó, Ngài không có việc gì để ra ngoài cho dân chúng chiêm ngưỡng. Cứ nghĩ, mình chắc khó gặp được Ngài rồi, ai ngờ...

Chính quyền bang Jammu and Kashmir thỉnh Ngài tới thăm. Tin Ngài tới đã lan truyền trên mạng từ lâu, ai cũng có thể đi gặp Ngài, nhưng nếu đi tự phát và không có sự mời thì chỉ đúng xa mà nhìn thôi. Bên Ngài luôn có hàng rào an ninh đông đảo, rồi cả đám phóng viên tranh nhau chụp hình náo loạn. Blog tui đã có những khoảng khắc vui trong chuyến...chạy theo để được gặp một vị Phật sống của xứ Tây Tạng, một vị tu sĩ Phật giáo nổi tiếng trên thế giới. Kể cho bạn nghe vài chuyện trong chuyến viếng thăm này.

Ngày 15 tháng 11, ông giáo sư khoa Phật học gọi điện báo, ngày mai đi gặp ngài Lạt Ma, bên chính quyền mời khoa Phật học, và cũng bởi chỉ có khoa Phật học trường đại học Jammu là có người nước ngoài, và lại là tu sĩ các nước Thái Lan, Miến Điện, Việt Nam nên chắc được đặc cách như thế. Ông giáo sư nói, 9h15 sáng tập trung nhà ổng để đi. Blog tui có thói quen đến đúng giờ nên đi sớm. Phải nói giờ Ấn Độ dây thung còn hơn Việt Nam ta. Hẹn giờ là thế, quý sư tập trung sớm thế, còn ông giáo sư thì cứ từ từ. Ngồi cả tiếng đồng hồ nhà ổng chỉ để nói chuyện. Đến lúc ổng kêu đi thì ổng nói là trễ rồi, đi nhanh thôi....

Và thời gian dây thung này của ổng khiến cho cuộc gặp thứ nhất, có lẽ thuận tiện cho cuộc nói chuyện giữa Ngài với những người học trò đồng môn. Thế nhưng, xe vừa tới thì xe Ngài lăn bánh đi tiếp. Thế là đánh mất cơ hội có một không hai này. Việc này khiến blog tui nhớ lại chuyến đi tiếp kiến tổng thống Sri Lanka của đoàn Việt Nam hồi tháng 7 vừa rồi. Hẹn 1h30 chiều vô phủ tổng thống, thế mà anh chàng lái xe Sri Lanka lại không biết đường, lại không đến sớm, lại không hỏi trước. Thế mới biết xứ Sri Lanka và Ấn Độ giống nhau thế nào. Họ hình như ít quan tâm đến mọi việc. Cứ từ từ, chuyện gì cũng nói một câu: No Problem "không sao đâu, mọi thứ sẽ tốt". Vì thế, ở Ấn Độ riết rồi mình cũng phải kham nhẫn theo họ luôn. Có bực mình thì cũng chuốc buồn khổ vào thân tâm. Thôi thì cứ mỉm cười, thở ra thở vô vậy.

Rồi tất cả lên xe, chạy theo xe của Ngài. Thế nhưng chạy theo sao kịp, bởi xe Ngài có đoàn hộ tống chạy trước mà. Và thế là khi đến một khu vực tiếp theo để Ngài viếng thăm thì vô cổng không được. Mỗi khi Ngài đã vô chỗ nào rồi thì chỗ đó đóng cửa. Không ai được phép vô nữa. Ông giáo sư hỏi gì đó rồi nói cả nhóm đi bộ tới nơi dùng cơm trưa của Ngài đợi. Chính quyền đã dựng lên khu vực để mời Ngài và tụi phóng viên dùng trưa, sau đó tiếp tục cuộc nói chuyện.

Nhóm đến chỗ đó thì được vào bên trong. Khu vực này cũng hạn chế người ra vào, chỉ có cánh phóng viên, an ninh, chính quyền được vào để dùng trưa. Khu vực đưa phân thành hai khu, một khu dành cho khách vip bên trong, còn ở ngoài thì phóng viên và an ninh cấp thấp. Nhóm được liệt vào nhóm cấp thấp, cho ở khu vực ngoài, đợi Ngài ra nhìn mặt tí rồi đi thôi. Lúc xe Ngài vô, phóng viên chen nhau chụp hình, an ninh thì chen nhau bảo vệ. Thế là dân thường, khách mời chỉ có nước đứng xa mà nhìn. Không thể nào tiếp cận được.

Ngồi khu vực ăn trưa ở ngoài, nói chuyện với một ông làm an ninh cho đức Lạt Ma, hỏi ổng có thẻ không thì ổng rút thẻ cho xem, xin chụp hình cái thẻ nhưng ổng không cho. Trên thẻ ghi: His Holiness Security (tức: an ninh của đức Ngài), thẻ có hạn 2 năm. Chắc hai năm sau đổi cái mới... 

Sau khi dùng trưa xong, Ngài Đạt Lai Lạt Ma ra ngoài, lên xe tiếp tục chuyến viếng thăm. Cánh phóng viên tiếp tục nhào vô, phỏng vấn, chụp hình. Blog tui cũng nổi máu làm phóng viên, cũng giơ cái máy ảnh không chuyên lên chụp. Lúc Ngài lên bậc thang, lúc đó an ninh mở đường để Ngài đi, blog tui cũng nán lại để chụp hình Ngài cho rõ. Chỉ vài giây đi tới, Ngài đã ở trước mặt blog tui, và cười nói: Oh, Vietnamese? (tức hỏi, người Việt Nam hả). Bởi Ngài nhận ra tu sĩ Việt Nam, liền nắm lấy tay blog tui, cười nói và cho đứng chung chụp hình. Lúc đó mọi việc diễn ra quá nhanh, vượt ra khỏi sự suy nghĩ trước đó nên cứ đứng đó cho cánh phóng viên tha hồ chụp. Giờ nghĩ lại còn thấy tiếc vì máy mình chả có hình nào chụp chung với Ngài, duy có một hình mà người chụp chụp không rõ.

Tiếp đến, ông quan chức theo Ngài giới thiệu nói còn có mấy tu sĩ Thái Lan, Miến Điện ở ngoài nữa, thế là Ngài ra ngoài gặp trước khi lên xe. Ngài rất vui khi thấy mấy sư và bảo cùng đứng chung chụp hình. Blog tui lúc ấy bị đẩy ra đằng sau, Ngài nhìn xung quanh không thấy thế là quất tay, bảo blog tui cùng vô chụp. Quả là Ngài thương người Việt Nam mình quá đỗi. Để có được cái nhìn thiện cảm với người Việt mình như thế là nhờ chư Tăng và Phật tử Việt Nam trong nước cũng như ngoài nước, thường gặp và học Phật pháp với Ngài. Mới hồi tháng 7 vừa rồi, có gần 100 Tăng Ni và Phật tử tham dự khóa tu do Ngài tổ chức ở Dhamsala, cho nên, với Ngài, người Phật tử Việt Nam dễ thương và thân thiện hơn Phật tử các nơi khác. Chính vì điều đó mà khi gặp blog tui, Ngài nhận ra và vô cùng hoan hỷ. Chứ lúc đó, Ngài không hỏi: Vietnamese và cười thì chắc tụi an ninh bỏ qua và gạt tui ra ngoài. Ông giáo sư dắt các sư đi lại không có cơ hội được gần và chụp hình. Ngài chỉ chụp với các Sư mà thôi. Cũng bởi, Ngài là thầy, còn nhóm anh em chúng tôi là học trò mà... 


Cây cầu được an ninh bảo vệ trong chuyến viếng thăm của đức Đạt Lai Lạt Ma

An ninh dày đặc.

Xe chở sinh viên Tây Tạng tới nghe buổi thuyết pháp công cộng sau buổi trưa.


Có vài chiếc xe cứu thương trực sẳn

Baner về sự kiện Ngài viếng thăm Jammu giăng đầy phố

Ngài thăm Akhnoor, nơi khảo cổ có liên quan đến Phật giáo


Qua phải khám xét


Ngài vô khu vực nghĩ trưa và ăn trưa. Xe Ngài ưu tiên vô thẳng bên trong



Phóng viên tranh nhau chụp

Ngài đeo khẩu trang màu vàng

Xe chở Ngài với hai lá cờ Ấn Độ và Tây Tạng

Khu vực dành riêng cho Vip, có an ninh canh bên ngoài.

Hai tay an ninh riêng, canh giữ chiếc xe. Ai đi gần đều bị kéo ra.

Sau khi ăn trưa xong, Ngài ra xe đi tiếp

Phóng viên và mọi người tranh nhau chụp hình


Lúc này ai cũng tránh ra, chỉ có blog tui đúng lại chụp Ngài cho rõ hơn, thì Ngài hỏi câu: Vietnamese? rồi  cho chụp hình chung.

Một bức ảnh duy nhất có trong máy, nhờ người bạn chụp như không được như ý. Thôi coi như kỹ niệm khó quên vậy.
Hai hình này chụp cuối cùng trước khi đức Đạt Lai Lạt Ma lên xe. Ngài gặp sư Tăng độ chừng vài phút, chụp hình chung rồi đi tiếp.